Nguyên tắc bất biến khi tìm địa chỉ số nhà tại Sài Gòn

11-03-2021 03:10:52 PM
Điều cần thiết trong cuộc sống đôi khi mình suy nghĩ những chuyện đơn giản thì dễ biết, dễ làm nhưng chỉ cần bạn để ý một việc nhỏ như việc đi lại trong thành phố, khu đô thị tìm địa chỉ đường và địa chỉ nhà cũng mang cho mình muôn vàn gian nan khó khăn, khiến mình tốn nhiều thời gian. sau đây mình sẽ chia sẻ cho các bạn câu chuyện về cách đi đúng địa chỉ trong đô thị.

Một bác lớn tuổi bực mình với một cậu tài xế công nghệ:
- Sao bác đợi cháu ở đây đến 20 phút không thấy cháu đâu, mà cháu cứ báo đến rồi là sao?
- Dạ, cháu tưởng số 2 Đồng Khởi là Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn nên cháu đứng đó đợi...
- Khổ quá... Cháu không biết xem số à?
- Cháu có xem, nhưng chỗ Nhà thờ không để số. Cháu nghĩ số 2 là đầu đường nên chờ mãi. Đang tính báo “Hủy” thì bác gọi lại...
- Cháu học hành sao mà đầu đường, cuối đường không biết?
- Dạ, cháu có đi học chứ. Cháu mới tốt nghiệp Đại học Luật bác ạ. Nhưng quê ở Tây Ninh. Giờ tốt nghiệp, xin việc chưa được, phải chạy Grab kiếm cơm. Bác thông cảm...
- Thôi được, cháu chạy đi. Bác dạy cháu một lần cho biết nhé. Cái này gọi là kiến thức phổ thông, nhưng nhiều người Việt Nam thời mới này không biết. Từ sếp lớn, đại gia đến người chạy xe ôm như cháu không biết vì có học đâu. 
Bác nói cháu nhớ nhé: Trong một đô thị đã có quy định thì mặc nhiên là số nhỏ luôn tính từ sông lên. Ví dụ: Số 2 đường Đồng Khởi là Cà phê Runam hỗi nãy bác đứng là số nhỏ vì nó giáp sông Sài Gòn. Vậy, chỗ cháu chờ lúc nãy là ở Nhà thờ Đức Bà là cuối đường Đồng Khởi, chứ không phải đầu đường. Số lẻ luôn bên tay trái, số chẵn bên tay phải khi mày đứng nhìn từ đầu đường đến cuối đường.


(Các bạn xem thêm chú thích cuối bài để biết 5 nguyên tắc đặt số nhà của Ngành Quy hoạch đô thị nhé!)
- Giờ bác hỏi cháu, khách Tây nó nói cho xe đến trung tâm Sài Gòn thì mày chạy đi đâu?
- Dạ... Chắc chạy ra Nguyễn Huệ phải không bác?
- Trật lất rồi cháu à. Ở một đô thị, trung tâm là nơi có nhà ga xe lửa chính. Rồi nếu không có thì là Bưu điện Trung tâm. Tức là chỗ Nhà thờ Đức Bà vừa nãy đó.
Trước 1975, trung tâm Sài Gòn là Nhà ga xe lửa ở chỗ gần chợ Bến Thành, chứ không phải là Chợ Bến Thành. Sau năm 1980, nhà ga này dời về Hòa Hưng nên trung tâm Sài Gòn hiện nay là Bưu điện trung tâm Sài Gòn.

Bác tiếp lời:

– Đó là các kiến thức phổ thông, quy tắc phổ quát ở đô thị. Cháu biết thì đi đâu ở nước ngoài cũng không sợ bị lạc đường. Những cái này đáng ra phải được dạy dỗ từ bé, nhưng người ta không làm. Người ta dạy rất nhiều thứ lý thuyết cao siêu nhưng lại không dạy những kiến thức cơ bản như vậy. Thế nên người Việt đi nước ngoài khổ lắm. Không biết cách xem bản đồ, nhìn la bàn. Đi từng đoàn rồi la hét inh ỏi…

Trong khi ở các nước khác, trước khi học toán lý hoá, người ta sẽ dạy về cách cư xử, cách đối nhân xử thế giữa người với người. Sau đó, trẻ con sẽ được dạy kỹ năng sống, kỹ năng sinh tồn, học cách ứng cứu y tế sơ đẳng, học bơi, thoát khỏi đám cháy, nhà sập, động đất hay bị bắt cóc… Như trẻ con ở Nhật, từ lớp 1 đến lớp 6 chủ yếu học như vậy. Toán, Lý, Hóa sau này mới học. Nếu có năng khiếu hoặc đam mê với ngành nào đó mới học cấp cao hơn về nó. Nhưng trước đó đứa bé đã biết mọi thứ để tự lo cho cuộc sống của mình.
 

Bác sang Canada… Người ta dạy lắp điện, sửa ống nước và những kỹ năng cơ bản từ trong trường phổ thông. Cái gì lo cho bản thân mình chính là phổ thông. Còn ở Việt Nam thì không có dạy. Thế nên, ở Việt Nam, rất nhiều đàn ông không biết lắp điện, không biết sửa ống nước, vì có được học đâu! Học sinh Việt Nam toàn mất thì giờ học mấy thứ cao siêu như Vi phân, Tích phân… Mấy đứa sau này làm ca sỹ, cầu thủ đá banh, đi bán hàng hay chạy Grab… cần gì những thứ này? Học xong không ứng dụng được, quá lãng phí công sức người dạy lẫn người học. Cái không dùng tới trong đời sống hàng ngày sao gọi được là phổ thông? Nó chỉ nên dạy ở đại học… Cách dạy cũng vậy, từ cấp nhỏ đến đại học toàn đọc, chép, thầy cô bảo sao nghe vậy. Chẳng khác gì biến chúng thành một lũ cừu dễ bảo.

– Tới nơi rồi cháu cho bác xuống đi.

Chàng thanh niên giật mình, ngày hôm nay, cậu đã học được rất nhiều kiến thức “cơ bản” mà trước nay không hề hay biết.

 Mời các bạn đọc thêm 5 nguyên tắc theo qui luật bất thành văn về qui hoạch đô thị của Việt Nam:

Nguyên tắc 1: Số nhà được đánh từ hướng nội thành ra phía ngoại ô. Ví dụ, ở đường Cách Mạng Tháng 8 (Sài Gòn) thì số nhà sẽ bắt đầu từ Quận 1 chỗ vòng xoay Thánh Gióng và tăng dần về hướng quận Tân Bình (ngã tư Bảy Hiền).
Nguyên tắc 2: Số nhà được đánh theo thứ tự tăng dần, số chẵn bên tay phải, số lẻ bên tay trái. Ví dụ dãy nhà bên phải sẽ là số 2 đường Trường Sa, còn dãy bên trái sẽ là số 1 đường Hoàng Sa.
Nguyên tắc 3: Nếu đó là vùng ngoại ô, thì số nhà sẽ được đánh từ hướng Đông và tăng dần sang phía Tây.
Nguyên tắc 4: Số nhà được đánh từ phía bờ sông, tăng dần về phía đồng bằng. Ví dụ, số nhà ở đường Nguyễn Huệ (Sài Gòn) bắt đầu từ phía bến Bạch Đằng và tăng dần về hướng chợ Bến Thành.
Nguyên tắc 5: Nguyên tắc tiên quyết đầu đường là nơi gần bưu điện trung tâm hay bưu điện nhánh (bưu điện chợ lớn v.v..) nhất. Điểm đầu và điểm cuối gần bưu điện bằng nhau thì xuất phát từ hướng đông, rồi đến nguyên tắc 2 (chẵn lẽ), ngày xưa và cả bây giờ anh bưu tá xếp phát thư vẫn theo như vậy.